Tuesday 26 February 2013
Paganini-Con quỷ với cây vĩ cầm
Nicolo Paganini (1782-1840) là nhà danh cầm và nhà soạn nhạc tài hoa, người Italia, một trong những nhà sáng lập chủ nghĩa lãng mạn trong âm nhạc châu Âu, là bạn của nhiều nhạc sĩ thiên tài đương thời như Chopin, F.Lizt v.v. Mặc dù có nhiều sáng tác đắt giá nhưng ông thường được nhắc tới là một tay chơi vĩ cầm tài ba, một bàn tay của quỷ ban cho.
Từ nhỏ Paganini nổi tiếng là thần đồng âm nhạc ở quê hương. Ông sinh ra và lớn lên trong một gia đình lao động nghèo ở thành thị, đông con và sùng đạo. Nhưng chính sự sùng đạo của gia đình vô hình chung là bức tường ngăn cản ông đến với nghệ thuật và cũng ngăn cản ông đến với hạnh phúc gia đình.
Hoạt động âm nhạc của Paganini bao gồm biểu diễn, sáng tác, triết lý cuộc sống từ âm nhạc, diễn ra phần lớn thời gian ở miền Bắc Italia. Từ năm 1828 đến năm 1834, ông đã đi biểu diễn tại 40 thành phố Châu Âu, đặc biệt là ở Paris, thành phố mà ông luôn thần tượng là sự kết tinh của những vẻ đẹp tinh tú nhất.
Danh tiếng nhạc sĩ vĩ cầm đôi lúc che mờ danh tiếng nhạc sĩ sáng tác. Ông sáng tác nhiều tác phẩm khó hiểu mà người đời kể cả những kẻ ghen ghét tài năng của ông vin vào đó để tuyên bố ông là con quỷ đội lốt người. Trong đó có 24 bản Caprice viết cho đàn Violon là quái đản nhất. Ngoài ra còn có 12 bàn sonate cho Violon và Guita, 6 bản Concerto cho Violon, 6 bản Quảtets cho Violon, Viola, Xenlo và Guitav.v. Con đường tiến bộ nghệ thuật của Paganini gắn liền với tên tuổi của nhiều nhạc sư giỏi, đặc biệt là giáo sư viện sĩ Phécđinăng Paéc(1771-1839)[bỗng nhiên wên mất tên thiệt của ông này]. Sự nghiệp sáng tác của Paganini chịu ảnh hưởng sâu sắc nền âm nhạc cổ điển Italia với những ca khúc bi ai của Côreli (1653-1713), âm hưởng anh hùng pha chút tinh nghịch của Vivaldi (1678-1741), âm nhạc trữ tình cũa Punhiani(1731-1798)[ko bik ghi tên ổng đúng ko nữa], dòng nhạc giàu sức tưởng tượng làm say đắm lòng người của Tactini(1692-1770). Ông được mệnh danh là nhạc sĩ có đôi tai thần diệu, đôi bàn tay vàng, là pháp sư của kỹ xão âm nhạc.
Ông được nhân dân Italia, công chúng của châu Âu ngưỡng mộ, sùng ái, nhưng lại là đối tượng săn đuổi , dèm pha, đố kỵ của giáo hội phản động và của những kẻ bất tài trong giới. Chúng quy kết Nicôlô là tên vô lại, kẻ tà đạo, là hiện thân của quỷ dữ. Đó là nguyên nhân gây ra nhiều tấm thảm kịch cho người nhạc sĩ trung thực.
Tháng 10 /1782, trong một trận bão kéo dài, trong một căn chòi nhỏ ở một tị trấn ven địa trung hải, Nicolo Paganini được sinh ra đời.(hình như người nhạc sĩ nào cũng được sinh ra trong những ngày mưa bão). Ngay từ mới lọt lòng, cậu bé đã mang hình hài rất kỳ dị, trong như một chú khỉ con, tay chân dài ngoằng khẳng khiu, mái tóc đen quăn tít, duy chỉ có đôi mắt đen lóng lánh và đẹp dịu kỳ. Thân thể của cậu cứ trông như những cây que, ốm đau triền miên.
Một thời gian sau đó, gia đình của ông phải chuyển về phương bắc, nơi đất nước Italia đang bị quân Pháp chiếm đóng. Chíng tại nơi này, ông đã có cơ hội gặp được bá tước Cocdio, người có bộ sưu tập những nhạc cụ vô giá. Chính cuộc tiếp xúc với bá tước Cocdio và những giờ viếng thăm tại bảo tàng của cụ đã gieo vào tâm hồn trẻ thơ của Paganini một ấn tượng sâu sắc, một tình cảm phấn chấn lạ thường.
Người thầy đầu tiên của Paganini là một tên vô lại, Sinio Costa. Hắn ta vắt kiệt tài năng và sức lực của Paganini để nhận được những đồng lia bố thí từ khách qua đường, đương nhiên là Paganini chẳng nhận được xu nào.
Người thầy thứ hai của Paganini là nhạc sĩ Nieco. Chính câu nói đầu tiên của người nghệ sĩ này đã tạo nên sự phấn chấn khác thường của Paganini đối với nghệ thuật:
Thầy đã nghe nói nhiều về con, cậu bé kỳ khôi ạ. Nhưng thầy không tin những chuyện nhãm nhí của những kẻ ác khẩu, ví như họ cho rằng, có một sức mạnh ma quỷ nào đó ám vào số phần của con. đối với con, vinh quang đang chờ phía trước, có điều là con phải học, phải rèn luyện, phải luôn sáng tạo. Ta tin ở con.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
ngưỡng mộ.......
ReplyDeleteMình xin góp thêm 1 đoạn nhỏ về Paganini mà mình tình cờ đọc được nè :
ReplyDeleteCâu chuyện kể về Niccolo Paganini, một nghệ sỹ vĩ cầm đầy sắc thái và tài năng của thế kỷ 19.
Niccolo Paganini, một nghệ sỹ vĩ cầm đầy sắc thái và tài năng của thế kỷ 19 đang đứng chơi một bản nhạc khó trong một khán phòng chật kín người.
Một ban nhạc vây quanh ông cùng hòa nhạc với ông. Bất chợt, một dây đàn bị đứt và treo lóng lánh dưới cần đàn của ông.
Những giọt mồ hôi từ trán ông tuôn ra. Ông lo lắng nhưng vẫn tiếp tục chơi, ứng biến một cách tốt đẹp. Dây đàn thứ hai lại bị đứt trước sự ngạc nhiên của nhạc trưởng. Và ngay sau đó là dây thứ ba. Giờ thì có ba dây đàn bị đứt đang đong đưa trên chiếc vĩ cầm của Paganini, khi người nghệ sỹ bậc thầy này hoàn thành khúc cao trào với chỉ một dây còn lại. Khán giả nhịp chân và trong phong cách lịch thiệp của người Ý, đại sảnh đã ngập tràn những tiếng "hoan hô".
Khi tiếng vỗ tay khen ngợi lắng xuống, người nghệ sỹ vĩ cầm này yêu cầu mọi người ngồi xuống. Mặc dù họ hiểu chẳng còn cách nào để mong ông biểu diễn phần còn lại, nhưng mọi người đều yên lặng ngồi xuống chổ ngồi của mình. Ông nâng đàn lên cao cho mọi người nhìn thấy. Ông gật đầu với người chỉ huy dàn nhạc để bắt đầu chơi lại và rồi quay mặt về đám đông. Với một ánh mắt ngời sáng, ông mỉm cười và nói to: "Đây là Paganini với một dây đàn!"
Rồi ông đặt chiếc đàn Stradivarius một dây dưới cằm và chơi nốt đoạn cuối với chỉ một dây đàn. Trong lúc khán giả lắc đầu trong tột cùng kinh ngạc.
Thank b!!!
Delete