Tôi
đã suy nghĩ khá nhiều về việc GIÁO DỤC SỚM trong thời gian gần đây. Nó không phải
là chủ đề mới nhưng vẫn còn nhiều điều để tôi cần nghiên cứu hơn là lợi ích về
mặt mang lại thành công đơn thuần.
Hầu hết tất cả các vấn đề học tập được báo
cáo xuất hiện ở độ tuổi tiểu học. Tại đó, rất nhiều trẻ bị phỏng đoán: khuyết tật,
rối loạn chức năng, chứng khó đọc, chứng khó học toán… Sau đó là một loạt các
khó khăn, rối loạn về hành vi …( Danh sách chuẩn đoán và thống kê về rối loạn
thần kinh) trong khi đó không phải là chuyên môn của giáo viên.
Theo kinh nghiệm của tôi, nhiều nhà tâm lý
học và giáo dục đã có sự đánh giá sai hay nói chính xác là nhầm thời điểm. Liệu
trẻ được học tập ở nhà trước khi đi học có tránh được phần nào các vấn đề trẻ gặp
phải khi ở trên trường? Nếu việc học tập như đọc, viết, làm toán đơn giản được
cha mẹ dạy có mang lại lợi thế cho trẻ khi tới trường?
Ở phương Tây đa phần có quan điểm chung rằng
giáo dục hoàn toàn là công việc của trường học. Phụ huynh được khuyến khích
không nên dạy trẻ thay vào đó cha mẹ dạy con các kĩ năng: cách mặc quần áo, vệ
sinh, xử lí tình huống nguy hiểm, ăn uống khỏe mạnh…
Tại sao tại phụ huynh lại không thích hay
ngại dạy con đọc, viết và làm toán? Phải chăng vì nó không giống như việc dạy
ngôn ngữ nói. Văn bản chỉ xuất hiện khoảng 5000 năm trước đây, một số nền văn
hóa độc lập nhỏ hơn không có ngôn ngữ viết. Do đó - giống như toán học , chúng
ta phải học và ghi nhớ ngôn ngữ viết một cách có ý thức qua những phương pháp để
có thể nhuần nhuyễn. Vì đó mang lại quá nhiều lợi ích và trở thành nền tảng của
cuộc sống trong xã hội hiện đại. Điều đó đồng nghĩa với việc chúng ta coi nó
thành một hoạt động mỗi ngày – các kiến thức đó trẻ dễ quên nếu không có sự thường
xuyên. Từ đó cha mẹ ngày nay thường bận rộn nên thấy việc dạy con càng trở lên
khó khăn và trở thành không phù hợp.
Hãy đọc cho trẻ những câu chuyện: cổ tích,
ngụ ngôn, tiểu thuyết, thơ ca, bài hát, đoạn kịch… một thứ gì đó kích thích trí
tưởng tượng của trẻ, mang tới trẻ sự thích thú để chúng dõi theo – mọi thứ để tạo
nên môi trường tự nhiên để trẻ học tập. Cùng ngồi với trẻ đọc cho chúng nghe,
trong khi chúng vô tình say sưa nhìn những hình ảnh, chữ viết và cả chữ số. Thỉnh
thoảng chỉ cho chúng vài từ, số kiểu “ điểm nhấn” kết hợp với giọng kể. Làm điều
đó mỗi ngày bạn sẽ không còn thấy áp lực và việc dạy con được lồng ghép với các
hoạt động đầy ý nghĩa như thế.
Học tập cùng nhau
(Working – together)
Trước khi học ở Nhật Bản, tôi từng không
thích dạy trẻ con. Nhưng sau đó Suzuki đã dạy tôi về vai trò quan trọng của cha
mẹ đối với học tập của con cũng như sự sáng tạo của trẻ. Tôi đã bắt đầu làm việc
chặt chẽ để kết nối giữa cha mẹ và con nhằm cải thiện kết quả học đặc biệt
trong độ tuổi thiếu nhi.
Từ
đó tôi đi tới câu trả lời rằng một đứa trẻ nên bắt đầu học violin từ mấy tuổi?
Bạn đang chờ một con số? 3 – quá nhỏ chăng? 6- có hơi muộn nếu muốn con thành
thần đồng? 10 – lúc đó có muộn quá hay vẫn ổn?
Tôi
không thể đưa ra một con số. Dù cho khoa học có thí nghiệm để đưa ra một “ĐỘTUỔI
VÀNG” trên sự phát triển của não
bộ thì tôi vẫn nghĩ nó không ổn chút nào trên thực tế.
Câu trả lời được đưa ra sau khi tôi bắt đầu
phỏng vấn cha mẹ trẻ. Họ có thể vui vẻ để bên con trong quá trình học, họ có đủ
thời gian để tham gia các buổi thực hành cùng con hay động viên con học theo một
cách nào đó? Họ có cam kết tham gia nghiêm túc như họ đang mong chờ ở con? Họ
có chịu học hỏi để tạo ra ra một môi trường thuận lợi thúc đẩy khả năng của trẻ?
Vì vậy độ tuổi tốt nhất
để con bắt đầu học violin?
ĐÓ LÀ KHI CHA MẸ ĐÃ SẴN
SÀNG
Bạn đừng nên nghĩ việc cho con học nhạc cụ
là mua cho chúng một chiếc đàn, mời thầy tới dạy. Trước đó bạn cũng có thể cho
con học nhạc từ khi còn trong bụng mẹ,
hay lúc sơ sinh. Việc học nhạc, hay chơi nhạc cụ bất kì nên được tạo dựng và
nuôi dưỡng trước đó để đứa trẻ có tình yêu, niềm vui thích, trên tất cả là nó
được xây dựng trong sự liên kết tình cảm gia đình.
Muối (Nguồn :http://teachsuzukiviolin.com/)
No comments:
Post a Comment